Trong làn sương mù dày đặc của thời kỳ hỗn mang nguyên thủy, khi vũ trụ chỉ là một khoảng không gian tĩnh lặng vô tận, thần thoại Nhật Bản kể về hai vị thần đã giáng thế từ cõi trời cao. Họ là Izanagi — "Người Mời Gọi" và Izanami — "Người Được Mời", được các vị thần thiên giới giao phó nhiệm vụ thiêng liêng: tạo nên đất đai nơi trần thế.
Câu chuyện bắt đầu khi thế giới chỉ là một khối hỗn độn, nơi các nguyên tố chưa được phân định rõ ràng. Từ vùng không gian mờ ảo, Izanagi và Izanami đứng trên Cầu Nổi Thiên Đường (Ame-no-ukihashi), nhìn xuống vùng biển mênh mông không có hình dạng bên dưới. Thân hình cao quý của họ hiện rõ giữa làn mây trời, mang trong tay ngọn giáo thiêng Ame-no-nuboko—vũ khí sẽ trở thành công cụ sáng tạo đầu tiên của vũ trụ.
Với sự trang nghiêm và ý thức về sứ mệnh thiêng liêng, Izanagi cầm chắc ngọn giáo, từ từ nhúng xuống đại dương hỗn độn. Khi rút lên, những giọt nước đọng lại từ mũi giáo rơi xuống và kết tụ thành hòn đảo đầu tiên: Onogoro-shima. Đây là mảnh đất đầu tiên trong quần đảo sẽ trở thành Nhật Bản sau này, là biểu tượng cho khởi đầu của quá trình sáng tạo vĩ đại.
Sau khi tạo ra hòn đảo đầu tiên, hai vị thần bước xuống trần gian và dựng lên một cột thiêng gọi là Thiên Trụ (Ame-no-mihashira). Họ đi vòng quanh cột theo hai hướng khác nhau, và khi gặp nhau, Izanami—nữ thần với nét duyên dáng tinh tế—cất tiếng chào trước: "Ôi, người đàn ông đẹp đẽ làm sao!" Izanagi, với dáng vẻ uy nghiêm và mạnh mẽ, đáp lại lời chào. Tuy nhiên, theo luật của tự nhiên, người nam phải là người mở lời trước, và việc Izanami lên tiếng đầu tiên đã tạo ra một sự mất cân bằng tinh tế trong trật tự vũ trụ.
Họ kết hôn và sinh ra đứa con đầu lòng, nhưng đó là một sinh vật không hoàn hảo—Hiruko, "Đứa Trẻ Thủy Triều", sau được biết đến là vị thần Ebisu. Nhận ra lỗi lầm trong nghi thức, họ làm lại nghi lễ, lần này Izanagi mở lời trước. Sau đó, họ sinh ra các hòn đảo của Nhật Bản (Kuniumi) và vô số vị thần điều khiển các yếu tố tự nhiên (Kamiumi).
Mối liên hệ giữa Izanagi và Izanami là biểu tượng cho sự giao hòa giữa âm và dương, là nguồn gốc của mọi sự sáng tạo. Thân thể trần thế của họ—mạnh mẽ và duyên dáng, cao quý và thiêng liêng—là hiện thân của các nguyên lý đối lập nhưng bổ sung cho nhau trong vũ trụ.
Khi Izanami sinh ra vị thần lửa Kagutsuchi, cơ thể trần thế của bà bị thiêu rụi và bà qua đời, trở về cõi âm Yomi. Trong nỗi đau khổ tột cùng, Izanagi quyết định xuống âm phủ để đưa người vợ yêu quý trở về. Cuộc hành trình này, đầy bi kịch và đau thương, minh họa cho ranh giới không thể vượt qua giữa sự sống và cái chết, đồng thời nhấn mạnh bản chất phù du của hình hài trần thế.
Câu chuyện về Izanagi và Izanami không chỉ là thần thoại về nguồn gốc của đất nước Nhật Bản mà còn là ẩn dụ sâu sắc về quá trình sáng tạo, về mối quan hệ giữa nam và nữ, và về chu kỳ vĩnh hằng của sự sống và cái chết. Hình ảnh hai vị thần với thân thể trần thế đứng trên Cầu Nổi Thiên Đường, ngắm nhìn đại dương hỗn độn bên dưới, vẫn còn vang vọng trong tâm thức văn hóa Nhật Bản như một biểu tượng cho khởi đầu của mọi thứ.
Khi những làn sương mù nguyên thủy tan biến, và thế giới hiện ra rõ ràng với muôn vàn màu sắc, dấu ấn của Izanagi và Izanami vẫn hiện diện trong mỗi ngọn núi, dòng sông và hòn đảo của xứ sở mặt trời mọc. Thân thể của hai vị thần có thể đã trở về với các nguyên tố, nhưng tinh thần và di sản của họ vẫn tồn tại vĩnh hằng, như những cột trụ vô hình nâng đỡ nền văn minh Nhật Bản từ thuở sơ khai.